Nhiều máy ảnh khoa học sử dụng hệ thống làm mát cảm biến để giảm ảnh hưởng của 'nhiễu dòng tối' nhiệt phụ thuộc nhiệt độ [liên kết] và các điểm ảnh nóng. Một số máy ảnh cung cấp nhiều phương pháp làm mát để loại bỏ nhiệt dư thừa, trong khi một số máy ảnh và ứng dụng hình ảnh khác không cần hệ thống làm mát.
Bản thân cảm biến camera thường được làm mát xuống nhiệt độ dưới 0 độ C bằng thiết bị Peltier, thiết bị này truyền nhiệt đến hệ thống tản nhiệt của camera. Làm mát bằng 'không khí' hoặc 'khí cưỡng bức' là phương pháp tản nhiệt phổ biến nhất, trong đó quạt sử dụng luồng khí để trao đổi nhiệt lượng dư thừa này với không khí xung quanh. Ngoài ra, một số camera cũng có khả năng sử dụng hệ thống tuần hoàn chất lỏng để tản nhiệt đến bình chứa hoặc bể làm mát. Điều này có thể mang lại lợi thế trong một số trường hợp, nhưng lại đòi hỏi tính thực tế và chi phí.

Tôi có cần làm mát bằng chất lỏng không?
Đối với máy ảnh được làm mát, làm mát bằng không khí thường là lựa chọn thuận tiện nhất, miễn là luồng không khí lưu thông tốt xung quanh máy ảnh và nhiệt độ phòng không quá cao. Phương pháp này không yêu cầu lắp đặt thêm linh kiện hay lắp đặt nào, và không có nguy cơ tràn hoặc rò rỉ. Tuy nhiên, có hai trường hợp chính mà việc làm mát bằng chất lỏng có thể là cần thiết.
Thứ nhất, đối với một số máy ảnh, hệ thống làm mát bằng chất lỏng có thể hỗ trợ nhiệt độ cảm biến thấp hơn, từ đó giảm nhiễu dòng tối. Nếu cần thời gian phơi sáng dài từ vài chục giây đến vài phút với những máy ảnh này, việc giảm nhiễu có thể mang lại tỷ lệ tín hiệu trên nhiễu và cải thiện đáng kể chất lượng hình ảnh.
Thứ hai, mặc dù mọi nỗ lực đều được thực hiện trong quá trình sản xuất để giảm thiểu rung động từ quạt bên trong máy ảnh, nhưng đôi khi điều này có thể gây ra vấn đề đối với các thiết bị có độ nhạy rất cao. Trong trường hợp này, làm mát bằng chất lỏng cho phép lắp đặt máy ảnh không bị rung, nhờ đó hệ thống tuần hoàn chất lỏng có thể được tách biệt khỏi các thiết bị nhạy cảm.